<<Mọi con đường đều phải Trải Nghiệm và Thực Chứng thì mới Xả Bỏ được Tâm Nghi Ngại để từ đó mà Khởi Sinh ra Trí Tuệ của chính mình …>>
8 Vị Thầy Vĩ đại trong đời người – đó cũng chính là 8 nỗi khổ lớn nhất của chúng sanh mà Đức Phật đã dạy, đó là:
Sinh Khổ: con người sinh ra trên đời bởi Ái Dục, và là kết trổ của nhân, duyên, nghiệp, quả. Nên bản thân sinh ra trên đời là khổ, chịu tác động bởi Vô thường, Khổ và Vô Ngã. Bởi vậy Tiếng đầu tiên trên đời chính là tiếng khóc !!!
Lão khổ: già khổ
Bệnh khổ: bệnh tật khổ.
Tử khổ: khoảng khắc cái chết chia lìa là khổ.
Ái biệt ly khổ: cái khổ của Yêu thương rồi phải chia lìa.
Cầu bất đắc khổ: cái khổ của việc cầu, mong muốn mà không được.
Oán tăng hội khổ: cái khổ của sự oán hận.
Ngũ ấm khổ: cái khổ do bị mê lạc bởi những thứ vật chất, hình tượng, sự vật mà con người nghe thấy, nhìn thấy, gặp phải, cảm nhận được.
Dù cho chúng ta có đang khỏe mạnh – đau yếu, giàu – nghèo, sướng – khổ, … nếu còn trong vô minh thì đều phải nhận bài học từ 8 vị Thầy này.
Nếu chúng ta Tin vào Luật Nhân Quả, thì sẽ thấy rõ ràng rằng: “Không có bất kỳ ai có thể khổ đau khi mà họ biết Buông Xuống mọi Chấp Mắc, trừ khi đó là nghiệp của họ !!!” Một người chỉ có thể Khổ Đau, khi mà họ còn cố gắng Níu Giữ, Chấp Mắc mà thôi !
Hãy nhớ rằng, Khổ Đau chính là 1 vị Thầy vĩ đại nhất của mọi Chúng Sanh trên Hành Trình Thức Tỉnh và tự Giải Thoát.
Bởi nếu không có Khổ Đau, thì loài người làm sao mới có Động Lực mà Tiến Hóa được !?
Trong tầm mắt của những vị đã Thức Tỉnh thì sẽ luôn luôn thấy rõ ràng là không bao giờ có một ai bị sai trong hệ quy chiếu của chính họ cả ! Và cho đến khi bạn biết rằng: “Bất kỳ ai làm gì cũng đúng, thì lúc đó bạn sẽ không bao giờ còn bị Chấp Mắc hay Phán Xét điều gì để tự Chuốc Khổ đau cho Chính Mình !”. Và chính lúc đó bạn cũng đã Thức Tỉnh !
Khi khai thị cho người, Chúng ta nên Biết Tùy Duyên mà Khai Thị, chứ Không Bao Giờ Can Thiệp gì cả …! Mọi con đường đều phải Trải Nghiệm và Thực Chứng thì mới Xả Bỏ được Tâm Nghi Ngại để từ đó mà Khởi Sinh ra Trí Tuệ !
Điều Quan Trọng Nhất trên Con Đường Đi của Pháp (Dharma) là phải để cho Chúng Sanh được Thể Nghiệm, nhằm giúp họ tự Nhận Ra Bài Học cho chính họ ! Tu Tuệ chính là như vậy !!!
Con nên nhớ kỹ rằng, tại Cõi Ta Bà này:
Không ai có thể khuyên một kẻ Nghiện Rượu có thể từ bỏ Rượu ! (Ngoại trừ Vị Thầy Khổ Đau đó chính là Ung Thư Gan)
Không ai có thể khuyên một kẻ Nghiện Thuốc Lá có thể từ bỏ Thuốc Lá ! (Ngoại trừ Vị Thầy Khổ Đau đó chính là Ung Thư Phổi)
Không ai có thể khuyên một kẻ Nghiện Ma Túy từ bỏ Ma Túy ! (Ngoại trừ Vị Thầy Khổ Đau đó chính là: Pháp Luật / Tù Tội & Bệnh Tật và Cái Chết …!)
Và cũng như vậy:
Không ai có thể khuyên một kẻ Nghiện Game phải từ bỏ Game !
Cũng không ai có thể khuyên một kẻ Nghiện Làm Giàu biết Dừng Lại !
Và cũng không có bất kỳ ai đủ năng lực để khuyên kẻ Ác dừng làm việc Ác ! (Ngay cả Đức Phật cũng bất lực trước Đề-Bà-Đạt-Đa, Đức Chúa cũng như thế …!)
Cho đến khi mà các Nhân Duyên Hội Tụ Đầy Đủ, và họ đã nhận được đủ những Bài Học cho Chính Mình và Thức Tỉnh …!
Cảnh Giới Thức Tỉnh (Nibbāna) là khi ta có Tâm: Từ Ái – Bi Thương – Hoan Hỷ và Xả Bỏ; và không bao giờ Can Thiệp vào Con Đường Thể Nghiệm Pháp của Vạn Vật và của Chúng Sanh …!!!
_______________
Thầy Đại Sơn Tùng
Viện Nghiên Cứu Khoa Học Và Ứng Dụng Năng Lượng Vào Đời Sống (Viện UPL).